ĐẠO và Đời
“ Đạo là con đường giác ngộ , khiến người ta lìa đường mê mà trở về nẻo giác . Nhưng việc này phải từ cạn tới sâu , từ nhỏ tới lớn , y theo thứ tự mà đi , thì mới thành công . Tuy nhiên , người học đạo trước phải luyện tính .
Tính vốn là tiên thiên , phải luyện cho được tròn trịa sáng rỡ thì mới diệu dụng . Tính liên quan đến tình . Tình và tính phát động , thì như rồng cọp hung dữ làm càn . Nếu không luyện tính và tình , hàng phục chúng , thì sao Khử được thói hung dữ làm càn của chúng để trở về hư vô ?
Đạo luyện tính là hồn nhiên thuần hậu , không biết không hay , không người không ta . Luyện được tính rồi thì vào Chánh pháp .
Đạo hàng long phục hổ là thực hành , lại còn phải khoá tâm viên và xiềng ý mã . Sở dĩ gọi là tâm viên ý mã , vì tâm của ta như con vượn truyền cành , ý của ta như con ngựa chạy rông . Do đó mà phải xiềng tâm và ý , cho tâm không lăng xăng , cho ý không lông bông , để chúng trở về tĩnh định .
Công phu tĩnh định này có thể đoạt được máy tạo hoá trời đất và diệu lý âm dương . Hễ tĩnh thì muôn tư lự đều hết , hễ định thì muôn niệm chẳng sinh . Thuận theo niệm lự mà làm thì thành phàm nhân , nghịch lại niệm lự mà làm thì thành tiên .
Phải khiến cho trong tâm không có chút tạp niệm , không chút chướng ngại , trống rỗng hư không , không chấp trước cái gì , thanh nhẹ . Gọi là một sợi tơ không mắc vào người , một hạt bụi không nhiễm .
Đó là đại lược về Đạo . Còn chỗ thâm sâu Huyền bí thì không thể nói ra tên và hình Trạng của nó . Chỉ có thể tâm lĩnh ý hội mà thôi “.
Gửi tặng các đạo hữu đang đi tìm hạnh phúc trong cuộc sống bộn bề lo toan này .